MỘT CÁI NHÌN SÂU SẮC VỀ HỘI THÁNH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2019

LÀM THẾ NÀO HỘI THÁNH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI KHIẾN CHO CUỘC SỐNG CỦA TÔI ĐI XUỐNG - PHẦN 2 - MỘT CÂU CHUYỆN CỦA THÀNH VIÊN CŨ

PHẦN 2:

Sau khi trở thành thành viên khoảng hai tuần, tôi mời bạn trai mà tôi quen khoảng một năm đến Hội thánh của Đức Chúa Trời để học Kinh Thánh. Mọi thứ trở nên khó khăn giữa chúng tôi vào thời điểm đó và tôi nghĩ rằng việc đi Hội thánh cùng nhau và tìm hiểu thêm về Đức Chúa Trời có thể giúp ích cho hai chúng tôi. 

Ban đầu anh ấy có vẻ hơi miễn cưỡng, nhưng anh ấy đã đồng ý. Tôi được phép có mặt trong buổi học đầu tiên với bạn trai của mình cùng với một chấp sự. Ông cũng đã chọn để làm phép Báptêm cho bạn trai tôi ngay sau khi anh ấy học bài Kinh Thánh đầu tiên về ngày Sabát.

Ngay sau khi chúng tôi bắt đầu tham dự các buổi thờ phượng Thứ ba, Thứ bảy và thỉnh thoảng ghé Hội thánh để học thêm Kinh Thánh trong tuần. Rốt cuộc, chúng tôi đã có một danh sách khoảng mười hai bài Kinh Thánh cơ bản cần hoàn thành. Chúng tôi sẽ học riêng từ bây giờ. Tôi nhận thấy rằng các cặp vợ chồng và gia đình đã không học cùng nhau trừ khi có một buổi học dài hơn vào chiều chủ nhật. Ngay cả trong những buổi học dài 6 giờ này, phụ nữ và nam giới ngồi riêng. Tôi nhớ rằng thật lạ khi phụ nữ và đàn ông ngồi ở hai phía đối diện của phòng thờ phượng trong thời gian thờ phượng. Họ nói với tôi rằng sự sắp xếp chỗ ngồi là để ngăn chặn những cuộc tán gẫu, sự phiền nhiễu và đàn ông nhìn phụ nữ một cách đầy yêu thích hoặc ngược lại. Một trong những thành viên cho biết, theo cách này, chúng tôi chỉ tập trung vào Đức Chúa Trời mà thôi. Không có mất nhiều thời gian để sắp xếp chỗ ngồi trông có vẻ như bình thường này. Trong một buổi thờ phượng, tôi nhớ mục sư đề cập đến việc người ngoài Hội thánh thấy cách sắp xếp chỗ ngồi này thật kỳ lạ. Sau đó, anh ta nói lớn tiếng lên: "nhưng các anh, chị em, chúng ta không thấy phong tục này là kỳ lạ ở Siôn phải không?". Mọi người nói rằng "Amen!" (lời người dịch: "Amen" nghĩa là "tôi đồng ý". Từ này rất thường sử dụng ở Hội Thánh của Đức Chúa Trời)

Trong khoảng hai tháng, chúng tôi chỉ tham dự một trong ba buổi thờ phượng được tổ chức vào Thứ Bảy. Tôi nhớ mình đã rất ngạc nhiên khi biết rằng hầu hết các thành viên đã dành cả ngày thứ bảy, từ khoảng 9 giờ sáng đến 10 giờ tối, trong Hội thánh, tham dự các buổi thờ phượng, và giữa các buổi thờ phượng này, học Kinh Thánh hoặc đọc sách được viết bởi An Xang Hồng và những người khác. Tôi nhớ đã hỏi ai đó ở đó tại sao cần phải dành cả ngày thứ bảy trong Hội thánh. Người "chị lớn" của Hội thánh đã trả lời rằng Đức Chúa Trời ra lệnh giữ ngày Sabát, không phải là giữ một giờ Sabát hay một buổi thờ phượng trong ngày Sabát  (lời người dịch: "chị lớn", "anh lớn" trong Hội thánh này là những người có đức tin mạnh hơn, là những người đi trước, "lớn" ở đây là "lớn" về phần linh hồn, về phần xác thì có thể người này nhỏ tuổi hơn). Chủ đề này cũng được nói trong các buổi thờ phượng. Tôi nhớ một truyền đạo sư đề cập rằng các thành viên có đức tin mạnh mẽ không nên đặt câu hỏi về thời gian bạn phải dành cho Hội thánh trong ngày Sabát. Tôi bắt đầu nhận thấy rằng những thông điệp như thế này được đưa vào tiềm thức của các thành viên trong mỗi buổi thờ phượng như là cách để gợi lên cảm giác tội lỗi của các thành viên. Tôi quyết định giữ cho mình mối quan tâm về điều này. Không mất nhiều thời gian cho áp lực để đạt được điều này, vì vậy chúng tôi bắt đầu tham dự hai buổi thờ phượng vào thứ bảy.

Ít lâu sau, tôi bắt đầu nhận được tin nhắn vào thứ Sáu hoặc thứ Bảy từ "người chị lớn" mà Hội thánh chỉ định để trông chừng tôi, hỏi tôi sẽ đi thờ phượng lúc mấy giờ. Bạn trai của tôi cũng nhận được điều tương tự từ một trong những người "anh em lớn" hơn được giao nhiệm vụ trông chừng anh ấy. "Hệ thống bạn bè" này  ngày càng trở nên kỳ quặc khi tần suất của tin nhắn  tăng lên mỗi ngày. Tôi nhớ tôi đang ở công ty và nhận được một tin nhắn có nội dung như :" CPN chị em, khi nào chị em đến Siôn để tiếp tục học Kinh Thánh?" (lời người dịch: "CPN" có nghĩa là "chúc phước nhiều", là 1 câu chào hỏi của các thành viên Hội thánh của Đức Chúa Trời, tiếng Anh là GBU (God Bless You)). Một lần nữa, tôi cảm thấy việc này tăng thêm áp lực cho chúng tôi để chúng tôi phải dành nhiều thời gian hơn ở Hội thánh. 

Sau hai tháng trở thành thành viên Hội thánh của Đức Chúa Trời, bạn trai tôi đã làm tổn thương mối quan hệ của chúng tôi. Tôi đã đến gặp mục sư để được hướng dẫn về tình huống này và ông ấy đã khuyên chúng tôi rằng không tốt khi ở bên nhau và chúng tôi nên ở bên người khác. Ông đề nghị còn nếu chúng tôi yêu nhau và muốn ở bên nhau thì chúng tôi nên kết hôn. Mặc dù tôi rất đau lòng, tôi đã tha thứ cho bạn trai của mình. Bốn tháng sau chúng tôi đính hôn. Bốn tuần sau đó, chúng tôi đã mua một ngôi nhà bị tịch biên và căn nhà này đòi hỏi phải xây dựng rất nhiều. Vì vậy, chúng tôi vừa làm việc, vừa xây nhà và lên kế hoạch cho đám cưới sẽ diễn ra bốn tháng sau đó. Chúng tôi thực sự không có nhiều thời gian rảnh. Chồng sắp cưới của tôi cũng làm việc bán thời gian vài đêm mỗi tuần. Cả hai chúng tôi hoàn toàn bị quá tải nhưng chúng tôi tiếp tục dành nhiều thời gian trong Hội thánh càng nhiều càng tốt. 

Sau một thời gian, thứ bảy vẫn không đủ. Chúng tôi cũng bị áp lực phải đến Hội thánh vào Chủ nhật. Hội thánh của Đức Chúa Trời tổ chức những buổi nhóm họp truyền đạo vào các buổi sáng Chủ nhật, sau đó là đi truyền đạo cho phần còn lại của buổi chiều. Khi các thành viên trở về, họ thường dành nhiều thời gian hơn trong Hội thánh để học Kinh Thánh. Những thành viên không đủ kinh nghiệm để ra ngoài truyền đạo sẽ tham gia một buổi học Kinh Thánh dài khoảng 6 giờ. Cũng có những lúc các thành viên tập trung vào các buổi tối Chủ nhật để xem những bộ phim do Hội thánh chỉ định.

Và sau đó, có những Lễ trọng thể mà trong đó các thành viên được yêu cầu tham dự các buổi thờ phượng vào lúc 5 giờ sáng và sau đó lại vào lúc 7:30 tối, liên tục trong 10 ngày. Tôi đã thử thờ phượng lúc 5 giờ sáng nhưng tôi gần như không thể vì tôi thường đi ngủ khoảng 2 giờ sáng. Vì vậy, tôi sẽ tham dự các buổi thờ phượng vào lúc 7:30 tối mặc dù tôi đã kiệt sức sau một ngày dài làm việc.

Trong năm đầu tiên là thành viên của Hội thánh của Đức Chúa Trời, gia đình tôi rất quan tâm đến việc tôi dành nhiều  thời gian cho Hội thánh. Tôi đã cố gắng nhiều lần để gia đình tôi tham gia Hội thánh với tôi nhưng không có kết quả. Ban đầu tôi cảm thấy bối rối trước sự phản kháng của họ vì tôi thực sự tin vào tuyên bố của Hội thánh của Đức Chúa Trời rằng người ta không thể được cứu rỗi nếu không làm theo những yêu cầu của họ (giữ ngày Sabát, giữ Lễ Vượt Qua, các Lễ trọng thể khác, v.v.). Tôi được các "chị lớn" trong Hội thánh nói rằng đừng lo lắng và Chúa sẽ khiến họ đến nếu tôi trở thành một tấm gương tốt để gia đình tôi noi theo. Tôi cảm thấy mình bị áp lực khi phải lựa chọn giữa Hội thánh của Đức Chúa Trời và gia đình. Tôi nhớ đã nói với chị tôi rằng tôi không thể tham dự bữa tiệc sinh nhật của cháu trai tôi vì đó là vào thứ bảy. Tôi đã ghé ngang qua gửi một món quà và lên đường đến nhà thờ trong phần còn lại của ngày. Bây giờ, tôi rất hối tiếc điều đó. Nhưng đây chỉ là khởi đầu của những xung đột với gia đình tôi do sự liên quan của tôi với Hội thánh của Đức Chúa Trời.


Chia sẻ - Sharing is Caring !

Facebook Twitter Favorites Delicious Digg Stumbleupon More